Cuối tuần này có hai đứa cháu tôi (M 6 tuổi và T 8 tuổi) đến chơi và ngủ qua đêm tối Thứ Bảy.
Nhớ mấy lần trước khi hai đứa ngủ qua đêm tối Thứ Bảy, sáng Chúa Nhật đến giờ đi dâng Thánh Lễ ở Nhà Thờ thì tôi kéo chúng nó đi theo. Sau một hai lần, thấy chúng nó không có hứng thú gì mấy, tôi không bắt chúng đi nữa.
Sáng Chúa Nhật hôm nay, do bé Xoài bị bệnh ho nên tôi để bé ở nhà. Sau bữa ăn sáng, khi tôi và anh chị của Xoài chuẩn bị mặc áo lạnh để đi bộ đến Nhà Thờ thì T và M cũng chạy đi lấy khoác áo lạnh để đi theo. Tôi ngạc nhiên hỏi T,
- You don't have to come if you don't want to. Are you sure you want to come?
- Yes.
- What about M? Do want to come with us or stay home and play with Xoài?
- I want to go with you.
- Well then let's go. Bác Hai is very happy that you wanted to come.
Chắc hai đứa nó đã bị anh chị Tiểu Độc Khách và Tiểu Cô Nương cám dỗ, mách rằng ở Nhà Thờ có lớp giáo lý có trò chơi tập vẽ và tô màu, rất vui. Cũng có thể đây là linh cảm từ Chúa Thánh Thần, là mầm mống của đức tin.
Sau Thánh Lễ, một cô dạy giáo lý đến chỗ chúng tôi ngồi và cám ơn các cháu đã đến dự Thánh Lễ. Bà còn nhìn tôi và nói: "You're doing a very good job with them. They are very well behaved." Tôi mỉm cười và lịch sự cám ơn. Có lẽ bà không biết được rằng giữ cho đám nhóc của nhà tôi được "well behaved" luôn là một nỗ lực mà tôi thường thất bại. Cũng có lẽ bà biết tôi cần được nghe lời động viên như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét