Hình: Trước Cửa Thánh, bên trong là phòng chầu Thánh Thể. |
Chiều Thứ Sáu vừa rồi, tôi đưa đám tiểu đệ tử đến nhà thờ Thánh Maximilian Kolbe để viếng Cửa Thánh (Holy Door of Mercy) và chầu Mình Thánh Chúa. Chầu xong tôi để ba anh em dạo chơi trong nhà thờ trong lúc tôi xếp hàng chờ xưng tội. Số người xếp hàng đông ơi là đông. Chờ khoảng nửa giờ đồng hồ thì đến lược tôi. Tuy chỉ mới có gần 3 tháng, nhưng lần này, không hiểu sao, chắc nhờ sự thúc giục của Chúa Thánh Thần trong dịp kết thúc năm thánh Lòng Chúa Thương Xót, một loạt vô số tội tuông ra từ miệng tôi như đã 10 năm không đi xưng tội.
Xưng tội xong, lòng tôi nhẹ nhõm. Nhưng 5 phút sau lại vướng tội, lại hằn hộc với con, lại vô tâm với vợ. Vì vậy, sáng Chúa Nhật, nhân dịp Lễ Chúa Giêsu Vua Vũ Trụ, tôi đã khấn nguyện lời này, như tự hứa với lòng mình: Lạy Chúa con, Lạy Đức Vua của con, xin Ngài đến ngự trị trong lòng con từng giây, từng khắc trong cuộc sống bụi trần của đời con.
Chúa Nhật này kết thúc Năm Thánh Lòng Thương Xót Chúa. Sáng sớm theo dõi Thánh Lễ trên kênh YouTube của Tòa Thánh Vatican, nghe Đức Thánh Cha Phanxicô nói, sau khi đóng Cửa Thánh: Cửa Thánh trong không gian hữu hình này, theo nghi thức, đã đến hồi phải đóng, nhưng Lòng Thương Xót của Thiên Chúa vẫn luôn rộng mở...qua các Bí Tích mà Ngài đã để lại cho chúng ta.
Ngợi ca Lòng Thương Xót,
Chúa đã ban tặng con.
Hỡi trái tim từ nhân,
con tín thác nơi Ngài.