Vừa đọc hai bài này trên dongten.net, thật đúng lúc: "Có nên đưa trẻ nhỏ đi lễ ngày Chúa Nhật?" và "Có cách nào để trẻ nhỏ ngoan ngoãn tham dự thánh lễ?" Bài đầu tiên có nhắc đến lời của Đức Thánh Cha Phanxicô:
“Tiếng khóc trẻ con là tiếng nói của Chúa, đừng đem các em ra khỏi nhà thờ!”
Chúa Nhật tuần rồi tôi đưa các cháu đi dâng Thánh Lễ 11 giờ. Giữa chừng thì bé Xoài, 2t, vùng vằng khó chịu và lớn tiếng trong tay Ba đang ẵm. May là dỗ một lát thì bé cũng chịu êm. Sau Lễ, một bác gái lớn tuổi đến cạnh tôi và nói: "Cảm ơn cậu đã đưa các cháu đến Nhà Thờ hôm nay." Ồ! một câu nói tôi đang cần được nghe.
Kinh nghiệm lần trước, tại một Nhà Thờ khác, không mấy gì tốt đẹp. Tôi đã bất trách, dung túng cho các con giỡn cợt phía cuối Nhà Thờ trong lúc cử hành Thánh Lễ, nên bị một bác quản lý quát cho một câu: "ông không kiềm chế được chúng sao?" Tôi chầm chậm trả lời, "vâng, tôi xin lỗi", rồi kéo ba đứa ra ngoài hành lang (vestibule) đứng và tiếp tục dâng Lễ.
Bài chia sẻ trên dongten.net có đoạn này tôi thấy mình có thể áp dụng được:
Trong thánh lễ, chúng tôi thường tập cho các bé “bận rộn” hơn bằng cách đọc kinh lớn hơn. Cha mẹ để ý nhắc bé nhìn lên bàn thờ, tư thế đứng, ngồi, quỳ cũng là cách giúp các bé không rảnh rỗi để làm chuyện khác.Gợi ý này làm tôi nãy ra một ý tưởng khác. Chắc tuần tới tôi sẽ thử in các mẫu bài đọc Kinh Thánh, có tranh vẽ, cho các con cùng theo dõi trong mục Phụng Vụ Lời Chúa, để chúng nó bớt phân tâm.
Hình: Thánh Lễ 5 giờ chiều tại nhà thờ Saint Cecilia, Toronto, 9/4/2016 |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét