Hai tuần nghỉ phép để làm một chuyến hành hương, thoắng một cái đã trôi qua, không thời giờ để thăm hỏi bạn học cũ, chỉ vừa đủ để làm một số việc cần thiết, và ghi nhận sự thất bại của một trong những mục tiêu chính của chuyến đi.
Sáng Chúa Nhật, ngay sau hôm về tới Sài Gòn, thức sớm nhờ đứa em họ, con trai của Ngũ Cô, đưa ra thánh đường Nguyễn Duy Khang dự Thánh Lễ 5 giờ sáng xong, quay về chuẩn bị hành lý, tọt xuống Gò Công thăm mộ Ông Bà Nội. Ngủ lại một đêm tâm sự với các chú tới 2-3 giờ sáng.
Trưa Thứ Hai, khởi hành xuống Cái Bè gặp mặt các cậu và các em bên ngoại lần đầu tiên. Cuộc gặp gỡ trong vội vàng và nhiều bỡ ngỡ, nhưng tôi tạm xem là đủ để khai đường quan hệ về sau.
Hai ngày tiếp theo dành cho một chuyến đi nghỉ mát ngắn tại Mũi Né.
Quay về Sài Gòn, dành một ngày một đêm với Cửu Thúc, được ông nấu cho nồi canh hoa sua đũa, gợi nhớ kỷ niệm thời sinh sống bên cạnh Nội Tổ Mẫu...
Vài ngày dành do gia đình bên nhạc mẫu. Bay ra Kontum viếng mộ của nhạc huynh. Sẵn dịp, dự Thánh Lễ Chúa Nhật tại nhà thờ Thánh Tâm. Viếng Nhà Thờ Gỗ...
Nghỉ và ăn trưa tại Khu Sinh Thái Ia-Nel...
Ghé thăm trại mồ côi Thiên Ân của Sơ Theresita Liên ở Chư Á...
Viếng tượng đài Đức Mẹ Fatima ở Măng Đen...
Vài ngày đi lại giữa Sài Gòn và Biên Hòa.
Một buổi ăn tối thịnh soạn tổng họp mặt với đám em út tại nhà Cửu Thúc...
Một buổi ăn trưa...
Thế là xong một chuyến đi thần tốc. Thoáng như một giấc mơ. Chia tay tại Tân Sơn Nhất, ôm chặt Cửu Thúc mà lòng bùi ngùi muốn khóc. Biết khi nào sẽ về lại nữa đây. Nhớ lời Ngô Thụy Miên: "Bao tháng năm dài miệt mài đời như khói sương, nghìn trùng dòng sông vấn vương. Để nhớ thương lệ mắt buồn." Tôi không còn tha thiết với mảnh đất này nữa, vì nó đã khác đi quá nhiều so với ký ức thời thơ ấu. Nhưng tôi vẫn luôn vương vấn với những tấm thâm tình mãi mãi không nỡ xa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét