Hôm qua đi làm bù cho hôm Thứ Năm nghỉ. Trên đường lái xe, nghe tiết mục Đọc Kinh Thần Vụ (Divine Office of Readings), đoạn đầu có bài hát này khiến tôi bật khóc tức tửi:
"Maker of this heart of mine
You know me very well.
You understand my deepest part
More than I know myself.
So when I face the darkness,
When I need to find my way.
I’ll trust in You,
Shepherd of my heart.
Keeper of this heart of mine
Your patience has no end.
You’ve loved me back into Your arms
Time and time again.
So if I start to wander
Like a lamb that’s gone astray,
I’ll trust in You,
Shepherd of my heart..."
Cha Robert Barron nói rất chí lý: Khi ta càng tiến gần đến Ánh Sáng, thì ta càng dễ nhìn thấy những vết nhơ trên người mình.
Trong các bài đọc cho Thánh Lễ Chúa Nhật hôm nay, Hội Thánh cho tôi thấy sự khác biệt giữa quyền lực của loài người, và quyền lực của Thiên Chúa. Tôi tưởng tượng Tổ Tiên của chúng ta thuở khai thiên lập địa, được Chúa trao cho chức vụ làm tổng quản của các loài vật, đủ trí tuệ để đặt tên cho từng loài. Thế mà lại bị bại dưới miệng lưỡi xảo huyệt của con xà tinh huyền bí là Sa-tăng kia. Ngược lại, Chúa Giê-su chỉ dụng đến bản năng của một con người, không phù phép, thì đã đánh bại cơn dụ dỗ của Sa-tăng. Sự khác biệt giữa A-dong và Giê-su là gì? Đó là sự hợp nhất liên lĩ với Đức Chúa Cha trong Thần Khí.
Tôi viết như vậy để nhắc nhở chính mình rằng: ngay trong giây phút yếu đuối, thay vì cảm thấy xấu hổ, muốn lánh xa, thì tôi càng cần lê lếch tấm thân tàn đến quì dưới chân Người mà nài van: xin Cha tha thứ cho tội của con, và xin tăng sức cho con để con sáng suốt chế ngự cơn cám dỗ sẽ tái diễn, theo gương Con Chí Thánh của Cha đã vượt qua.
Hình chụp với Cha Tập sau Thánh Lễ 4 giờ chiều. |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét