Hồi mới được rửa tội ở trại tị nạn bên Nhật, tôi đọc kinh buổi tối mỗi ngày, nhưng không biết cầu nguyện. Sang Canada thì do đi sinh hoạt nhóm trẻ trong nhà thờ nên thoạt đầu còn biết cầu nguyện bằng ý riêng của mình. Nhưng dần rồi thì việc đọc kinh và cầu nguyện bị xao lãng, đến độ gần đây tôi không còn dám chắc rằng những gì mình từng làm có được gọi là cầu nguyện hay không.
Ai bảo là Ông Trời không quan tâm đến cuộc sống của người phàm? Hôm qua tình cờ đọc và nghe được bài này - The Bible and the Rosary: How to Hear the Word of God in Prayer. Sáng nay mở hộp thư ra, thấy flocknote đã gửi cho đoạn này để suy ngẫm:
What can we learn from the way in which Mary prayed?
To learn from Mary how to pray means to join in her prayer: "Let it be to me according to your word" (Lk 1:38). Prayer is ultimately self-giving in response to God's love. If we say Yes as Mary did, God has the opportunity to lead his life in our life (YOUCAT question 479).
Cuối tuần vừa rồi, xuống Saint Thomas chơi, ghé thăm nhà anh Ch., thì được anh cho mượn một loạt đĩa thâu các bài giảng Kinh Thánh của Đức Cha Phêrô Nguyễn văn Khảm, trong đó có 2 bài giảng về việc cầu nguyện.
Và, tối nay được xem đoạn vi-đi-ô của Cha Robert Barron bình luận về bộ phim Gravity, trong đó ngài nhắc đến 2 chữ vỏn vẹn khi cầu nguyện: "Cảm ơn".
Cảm ơn Cha!
Và, tối nay được xem đoạn vi-đi-ô của Cha Robert Barron bình luận về bộ phim Gravity, trong đó ngài nhắc đến 2 chữ vỏn vẹn khi cầu nguyện: "Cảm ơn".
Cảm ơn Cha!
Hay hay lam lam luon, duoc thay rat la hay va rat muon doc tiep neu co nua
Trả lờiXóaTap Hoc Sinh
Giay photocopy
Van phong pham