Sự việc xem chừng như là họa nhưng lại là ân phúc tràn đầy. Cốt cũng để dạy cho tôi hai chữ "phó thác".
Giữa gia đình hạnh phúc, nhưng Độc Cô đã vẫn cô độc. Vì trong hành trình đức tin, kẻ lữ hành này vẫn hành động một mình. Nhưng trong đức tin, nào tôi có đơn độc bao giờ khi Chúa tôi luôn đồng hành với tôi. Bằng chứng là hồi đầu tháng nay, tôi đã dâng lên Thầy tôi thêm hai đồ đệ tinh tuyền.
Đối với huynh đệ, cựu đồng nghiệp, cần thể hiện gương chịu đựng, tình bác ái, không phán đoán.
Thoáng buồn khi đọc và nghe thấy thế thái loạn ly, ma quỉ đánh phá nhiệm tích hôn nhân của Đức Chúa Trời, đảo lộn phải trái trắng đen. Lần nữa phải xác tín rằng, cần bám víu và ẩn nấp trong vạc áo của Giáo Hội, tuân theo mọi điều nàng truyền dạy, noi gương vâng lời của Mẹ Maria, là môn đồ hoàn hảo nhất của Chúa Giê-su, thì cũng như Mẹ, không có quyền lực ma quỉ nào dám gây hại.
Khi xưa hiếm khi Chúa Cứu Thế ngự đến với phàm nhân, như đã làm với Gia-cốp, với Ghi-đê-ôn. Thời nay Ngài hiện diện mỗi ngày, qua Bí Tích Thánh Thể. Nếu tôi không chấp nhất vì hình dạng của bánh men, có thể tôi sẽ nhìn thấy được gương mặt và nguồn của sự bình an.
Viết lảm nhảm không đầu đuôi. Dường như tôi có dấu hiệu của triệu chứng hậu sản.
Trên hành trình không ít người bỏ cuộc giữa chừng, sự cô độc rất thường khi được xem như là dấu chỉ cho niềm xác tín mạnh mẽ và khả năng chịu đựng trách nhiệm gánh lấy sứ điệp được trao mang. Hạnh phúc, kiên nhẫn và tinh tấn, anh Độc Cô.--
Trả lờiXóahmm..."cô độc là xác tín". Lần đầu tiếp nhận được chiêu này. Hơi bị cao siêu đấy, anh T. Rất mong như vậy.
Trả lờiXóaChúc anh bình an.