Tiếp tục ngẫm về niềm hy vọng, bài này suy niệm này gợi hứng từ dịp đọc thông điệp của Đức Giáo Hoàng Bê-ne-đíc-tô XVI trong Sách Nghi Lễ Đại Hội Giới Trẻ Rio 2013. Lần này, cố gắng theo dõi các buỗi lễ trên đài truyền hình trực tuyến Salt+Light, để lãnh nhận ơn xá tội.
Chiều hôm qua, theo dõi hành trình của Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đến Rio De Janeiro (Ba Tây) dự Đại Hội Giới Trẻ (World Youth Day) kỳ 28, với chủ đề “hãy đi làm cho muôn dân trở thành môn đệ”. Nhận thấy có chút gì đặc biệt cho kỳ hội này:
- đại hội diễn ra trong Năm Đức Tin,
- tại một quốc gia của Nam Mỹ,
- cùng năm với việc vị truyền nhân kế tiếp của Thánh Phê-rô vừa được bầu chọn từ xứ Nam Mỹ,
- ngay trong tháng công bố thông điệp Ánh Sáng Đức Tin.
Sáng nay, nghe Chúa bảo: “ai thi hành ý muốn của Cha tôi trên Trời, thì người ấy là anh chị em, và là mẹ tôi” (Mt 12:50).
Còn cách nào tuyệt vời hơn để thi hành ý muốn của Đức Chúa Cha bằng việc noi gương theo Đức Chúa Con, Đấng đã hạ mình mang xác phàm vì tôi, để nâng tôi lên hàng hynh đệ với Thiên Chúa. Biết đâu chừng, việc noi gương vác thập giá theo chân Chúa ấy sẽ thai nghén và nảy sanh ra thêm nhiều người môn đệ cho Chúa Cứu Thế.
Tưởng chừng như noi gương Chúa là phải chịu khổ đau. Nhưng … cái khổ đau bề ngoài e chừng có tiềm ẩn niềm phúc đức. Cho nên Thánh Phao-lô dạy đừng ủ rủ, nhưng “hãy vui trong niềm vui của Chúa” (Phi 4:4).
Muốn làm được như thế thì tôi cần phải biết Chúa tôi hơn. Tôi có thể giải thích cho những người anh em Nhân Chứng Giê-hô-va của tôi, những người đôi lúc vẫn hay đến gõ cửa nhà tôi, về Chúa Ba Ngôi trong Thánh Kinh không? Tôi có thể thực hiện cho anh chị em đồng đạo của tôi rằng tại sao phải giữ lễ Chúa Nhật, tại sao phải lãnh nhận bí tích Mình Thánh Chúa, tại sao phải giữ đức khiết tịnh, hay tại sao ngừa thai có hại cho hạnh phúc hôn nhân không? Nếu câu trả lời là không, thì phải tự hỏi tại sao tôi đang thất bại. Vì, người môn đệ không những chỉ là môn đệ thôi, mà còn phải như Thánh Gioan, là “môn đệ được Chúa yêu mến”.
Chiều hôm qua, trong diễn văn chào mừng, ĐTC nói: “Tôi không có vàng bạc, nhưng tôi mang theo trên mình tôi một vật quí giá nhất mà tôi đã được lãnh nhận, đó là Đức Giê-su Ki-tô. Bình an của Đức Ki-tô ở cùng anh chị em!”
Vâng, trong nhịp sống nhiều náo động của đời thường, tôi cần luôn nhớ rằng bình an của Chúa đang ở trong tôi; và qua Bí Tích Thánh Thể, tôi đang khoác chiến bào của Chúa Ki-tô, là chiến bào của tình yêu thương, lên người tôi. Tôi cần nhớ điều này khi xử sự với mọi người. Vì dù sao đi nữa, thì mọi người đáng được hưởng niềm hy vọng nơi Chúa Cứu Thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét