Cuối tuần vừa rồi, tôi lại xuống thành phố mang tên Thánh Tôma chơi. Chúa Nhật đi dự Thánh Lễ tại họ đạo của Bà Thánh Anna. Thánh Nữ Anna là mẹ của Thánh Gioan Tiền Hô, mà do tình cờ hay có sắp đặt, nhân dịp hôm qua là kỷ niệm ngày sinh của Gioan Tiền Hô, tôi được nhắc nhở một lời thốt khiêm cung: “Người phải nổi bật lên, còn tôi phải lu mờ đi”.
Trong Thánh Lễ Chúa Nhật vừa rồi, Cha Mark Poulin đã giảng giải về lời dạy này của Chúa Cứu Thế:
"Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.” – Lc 9:23-24
Lời giảng của Cha Mark nghe có âm điệu của Cha Robert Barron về cái mà tôi tạm dịch là “vật lý tâm linh” (spiritual physics)—không biết ngôn ngữ thần học Công Giáo trong tiếng Việt gọi là gì. Đại ý của vật lý tâm linh: muốn được “nó” nhiều hơn, thì hãy ban cho “nó” đi.
Cũng trong dịp dự Thánh Lễ, được học thêm một nghĩa cử đẹp: mỗi lần đọc lên Thánh Danh của Chúa, thì cha Mark lại cuối mọp đầu xuống, làm tôi sực nhớ lời dạy của Thánh Phaolô cho cộng đồng Phi-líp-phê: “Như vậy, khi vừa nghe danh thánh [của Ngôi Lời], cả trên trời dưới đất, và nơi âm phủ, muôn vật đều phải bái quỳ.” (Phil 2:10). Nhiệm tích của Ngôi Lời nhập thể là: thánh danh vốn đã không được thốt ra trong thời Cựu Ước, giờ đã được người phàm như tôi nhắc đi nhắc lại nhiều lần, đôi lúc thậm chí vô ý thức về điều huyền bí khủng khiếp mà chính tôi vừa thốt lên.
Cập nhật 26/6/2013 13h28 GĐP:
Hôm qua nư thể bị tội lỗi che mù mắt về điều vốn đã từng biết nhưng lại viết sai. Sáng nay, như thể được Thánh Linh sửa: Thánh Nữ Anna là mẫu thân của Thánh Mẫu Maria, không phải mẫu thân của Thánh Gioan Tẩy Giả. Mẹ của Gioan là Thánh Nữ Ê-li-sa-bét. Mea culpa! Tội lỗi! Tội lỗi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét