Tình cờ đọc
bài viết được đăng bởi
Cha Lê Quang Uy về
Thánh Nữ Gianna mà tôi có lần viết qua (ở
đây và
đây):
…
Trước khi lên bàn mổ, bác sĩ phẫu thuật hỏi lần cuối: “Tôi phải cứu ai, bà hay con bà ?” – Gianna trả lời: “Cứu con tôi, và đừng lo gì cho tôi”. Vị giáo sư người Do Thái, mặc dầu không đồng ý với Gianna, đã làm theo ý bà, và ông đã thốt lên: “Thật đúng là người mẹ Công Giáo”.
…
Sau này, khi nghe nhiều người chất vấn tại sao mẹ mình nỡ bỏ lại đằng sau người chồng và ba đứa con thơ dại để sinh đứa con thứ tư, một trong các người con của bà đã khẳng định: “Mẹ tôi xác tín rằng đứa con chưa chào đời cũng có quyền sống như những đứa con khác. Mẹ tôi đã không chọn sự chết. Trong giây phút đó, bà đã chọn sự sống của con mình”
Thích đoạn này nhất:
Về mặt luân lý, người Công Giáo chúng ta chỉ có một nguyên tắc luân lý duy nhất: mình chết cho người kia được sống, chứ không bắt người khác phải chết để mình được sống. Hay nói khác đi, không ai tìm sự sống cho mình bằng cách bắt người khác phải chết, nữa là đấy lại chính là giọt máu tình yêu của mình, là đứa con mới hoài thai của mình với chồng.
Chúa đã sống lại thật rồi! Nào ta hãy mừng vui với Tin Mừng Sự Sống!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét