Cuối tuần này tôi lại làm một chuyến hai ngày hai đêm xuống Saint Thomas mừng sinh nhật người chú, vừa về lại Toronto hồi chiều. Chuyến đi này tạo ngẫu hứng để tôi đêm nay ngồi suy ngẫm về hai chữ “tình thân”.
Trưa Thứ Sáu, đọc được thư hồi âm của phụ thân gửi cho cô tôi bên Việt Nam:
…
TB : Tiền của Hải giúp Chú Chín nó, chắc Hải cũng không cần hoàn lại đâu! Lương hằng tháng 4 - 5 - 6 chục ngàn, nuôi vợ, nuôi con, cũng không biết có dư để hoàn lại khoản đã mượn ngân hàng hết hay chưa cũng không rõ ! Nhưng đã mượn nợ thì ắt phải biết thu xếp để lo bồi hoàn cho rãnh nợ sớm! Nếu cần, anh cũng có thể phụ cho nó 5 - 3 ngàn.
Tôi đọc xong, định hồi âm ngay rằng, “nợ cũ chưa thanh toán xong, lại đã mượn nợ mới để giúp người khác mở nhà hàng rồi”; nhưng tôi bỏ đi ý định hồi âm khi đọc phần thư của cô tôi, vì có vẻ như Tứ Thúc tôi đang cần giúp.
Tuần trước, thằng em út của tôi có chuyện nhỏ cần nhờ. Nó sắp sửa vác vào mình một cây thập giá khá nặng. Hai anh em ngồi nói chuyện một hồi lâu. Tôi đồng ý giúp nó chuyện nó muốn nhờ, lại còn muốn giúp nó về chuyện nó không muốn nhờ, nhưng e những gì tôi nói đã không đủ hiệu quả.
Trưa Chúa Nhật, ngồi vừa ăn cơm, vừa tâm sự với cô chú ở St. Thomas về sự độ lượng (tên của chú trùng hợp với tên cô tôi bên VN). Tôi liên tưởng đến vài đoạn Kinh Thánh…
Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người chịu hy sinh tính mạng mình vì bạn hữu của mình. [Gioan 15:13]
…
Rồi thì các cô trinh nữ dại nói với các cô trinh nữ khôn rằng: "Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt mất rồi! " Các cô khôn đáp: "Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị hãy ra hàng quán mà mua lấy thì hơn." Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại. [Mát-thi-ơ 25:8-10]
…
”Này, Thầy sai anh em đi như chiên đi vào giữa bầy sói. Vậy anh em phải khôn như rắn và đơn sơ như chim bồ câu.” [Mt 10:16]
“Khôn như rắn” để thận trọng đề phòng cạm bẫy, và “đơn sơ như bồ câu” để không độc hại người, theo lời bình của linh mục George Leo Haydock. Nhắc đến con rắn không độc, tôi lại liên tưởng đến các bài đọc hôm Thứ Sáu vừa rồi nhân dịp Lễ Suy Tôn Thánh Giá (Exaltation of the Holy Cross). Dường như Chúa muốn dạy tôi: không những chỉ là rắn không độc thôi, mà còn phải là rắn cứu người.
Suy tới đấy thì đã đi đến tận khả năng của một người phàm ngu dại như tôi, bởi dĩ nhiên tôi không muốn thay vì noi gương con rắn cứu người trên đồi Golgotha, thì tôi lại biến thành con rắn hại người trong vườn địa đàng năm xưa.
Vậy thì từ đây, cuộc suy ngẫm tiếp tục trong thầm lặng, với sự phó thác vào nguồn ân sũng của Thánh Linh. Vì nếu không có Ngài, thì tôi chẳng làm được gì [Gioan 15:5].