-
(24/07/2016) Hồi ký Cắm trại Sauble Falls
Chuyến cắm trại đầu tiên của tiểu gia đình tôi, có vui, cũng có buồn. Chuyện buồn là cơ hội cho Lòng Chúa Thương Xót (Divine Mercy) được sáng danh.
-
(09/06/2016) Học yêu thương trên từng chặn đường đời
Cuối tuần rồi, tôi đi mua một cái mũ bảo hiểm mới để tiện lắp máy quay (điện thoại di động) trên đầu mũ...
-
(04/01/2023) Nửu Ước Năm Mới 2023
Trưa Thứ Bảy, ngày 31 vừa qua, chúng tôi đột xuất làm một chuyến đi thăm viếng thành phố New York, dự định đến Times Square để xem thiên hạ đón giao thừa...
-
(17/08/2019) Santa Maria, Cuba
Gia đình tôi vừa trải nghiệm một tuần đi nghỉ mát tại hòn đảo Santa Maria của Cuba...
-
-
-
“Mỗi khi đến hè …”
Về sự yếu hèn
Đảo một vòng đọc blog, thấy dư luận xôn xao vì có một cô gái Việt, 23 tuổi, chê đàn ông Việt yếu kém hơn đàn ông Tây. Thằng đàn ông Việt này không khỏi mỉm cười vì nghe quen quen. Dám chắc rằng nếu trực diện với cô gái này, tôi cũng bị chê là “vô duyên” y như vậy.
Nghĩ cũng thấy nhục chí cho đám hậu duệ của ngài Lạc Long Quân, ngài Trần Hưng Đạo, ngài Quang Trung nhỉ, khi các người chị em gái của họ lưu lạc nơi phương Tây này không những chuộng trai Tây hơn họ, mà còn chê họ là yếu … “sex”.
Ừ! Yếu thì yếu.
Nhưng an ủi thay, lịch sử Việt Nam đã từng ghi nhận rằng: đàn ông Việt Nam dù yếu, nhưng đã bao lần đánh bật quân xâm lược của nước Tầu mạnh bạo hơn mình gấp trăm, ngàn lần.
An ủi thay! Đằng sau người đàn ông yếu hèn này, có một người đàn bà tài giỏi, tự tin, kiên nhẫn. Và từ đó, biến sự yếu hèn thành quyết tâm vượt lên trên giới hạn của bản thân mình.
Và, an ủi thay! Thánh Phaolô có lần viết, “Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh”.
Vậy, khi người đàn ông Công Giáo Việt Nam cảm thấy mình “yếu sex”, thì đấy là cơ hội để tìm hiểu thêm về bài Diễm Ca của Cựu Ước, về bí kíp Thần Học Thể Xác của Đức Chân Phước Gioan Phaolô II, về cái gọi là “holy sex”, với hy vọng một ngày nào đó hiểu được rằng: tình dục là một bí tích mà Thiên Chúa ban tặng cho loài người (“sex is a sacrament”). Để khi được áp dụng đúng mục đích trong quan hệ vợ chồng, nó sẽ dẫn dắt đôi bạn tình đến với sự quan hệ mật thiết trong Chúa Ba Ngôi.
Pro choice?
Tối nay đọc được bài viết của Đức Cha Richard Smith, chủ chiên của Tổng Giáo Phận Edmonton (Alberta). Ngài viết:
Hành động của đức tin không chỉ là công nhận rằng Thiên Chúa là người ngồi ở vị trí tài xế, nhưng cần thực sự để cho Ngài lèo lái [cuộc đời của chúng ta]. Những nơi Thiên Chúa dẫn ta đến có thể không phù hợp với những gì tâm trí ta hằng mong đợi. Khi hướng đi trở nên rõ ràng, sự cám dỗ dễ khiến ta toan giựt lấy vô-lăng từ trong tay Chúa. Nhưng, phản ứng của một người môn đệ của Chúa Kitô luôn luôn là: điều chỉnh kế hoạch của chúng ta sao cho phù hợp với kế hoạch của Thiên Chúa. Sự đòi hỏi “hãy chết đối với bản thân và sống cho Thiên Chúa” này đáng lẽ không làm cho chúng ta ngạc nhiên. Vì đấy là mô hình đã in sâu vào cuộc đời chúng ta từ lúc chúng ta nhận lãnh Bí tích Rửa tội.Sáng nay như mọi ngày, nghe đọc Kinh Sách (Office of Readings) trong Giờ Kinh Phụng Vụ trên đường đạp xe đi làm, chứng kiến cảnh tiên tri Eli-a hành huyết bốn trăm năm mươi sứ giả của giả thần Ba-al tại núi Ki-sôn (Sách Các Vua, quyển 1, chương 18).
Các sứ giả của tà thần Ba-al ngày nay là ngành công nghệ phá thai. Vì nó đã và đang khiến bao nhiêu người phụ nữ phải sa ngã.
Xem clip giới thiệu của đoạn phim tài liệu, Blood Money:
Mỗi người chúng ta đều có quyền tự do chọn lựa. Nhưng liệu chúng ta có sẵn lòng để sống đời đời trong sự chọn lựa ấy hay không?
Chân tình St. Thomas
Hôm Thứ Bảy cuối tuần Lễ Quốc Khánh Canada vừa qua, tôi lên bãi tắm của Port Stanley chơi. Tối hôm ấy tìm phòng để nghỉ trọ ở đấy mà không còn, nên đã chạy lên St. Thomas (cách 20 phút lái xe về hướng bắc), dự định ngủ lại đây qua đêm để sáng hôm sau đi dự Thánh Lễ xong thì trực chỉ về Niagara Falls chơi tiếp.
Thành phố St. Thomas có vỏn vẹn chỉ hai nhà thờ Công Giáo. Một là nhà thờ Thiên Sứ (Holy Angels) và hai là của giáo xứ Thánh Anna. Thiên Sứ ở gần chỗ trọ hơn nên tôi dự tính sẽ đến đó dự Thánh Lễ.
Định bụng sáng dậy sớm đi lễ 9h00, nhưng rồi thì đã dậy trễ, đành phải đi lễ 11h00. Duyên cớ sao, nhờ dậy trễ mà quen được hai gia đình người Việt hết sức hiếu khách, cũng đi lễ 11 giờ: gia đình cô chú Hồng và gia đình anh chị Châu-Trâm. Thế là đã có “thổ địa” dẫn đi chơi. Chú Hồng là người gốc Qui Nhơn, nhưng lớn lên ở Vũng Tàu, là dân đánh cá, rất giỏi câu cá.
Bị quyến rũ bởi lòng hiếu khách của họ, và nhất là của cô chú Hồng, nên cuối tuần vừa rồi tôi lại trở lại St. Thomas.
Tối Thứ Sáu hai chú cháu ngồi nhăm nhi chai rượu chát và vài chai Ricard’s Red, tới 5h00 sáng. Chú Hồng kể chuyện thời thơ ấu, chuyện vượt biên, chuyện “vạn sự khởi đầu nan” của thời mới đặt chân sang Canada, chuyện chú cưới cô với một tiệc cưới đạm bạc, chuyện chú ôm dỗ con trẻ đang khóc mà bản thân cũng trào nước mắt khi không đủ tiền mua sữa cho con uống. Chú kể nhiều, còn tôi thì ngồi nghe nhiều. Tôi ghi nhận từ nơi chú một sự dứt khoát, trọng chữ “tín”, bản tính có được ngay từ hồi chú còn bé.
Tối Thứ Bảy, ghé qua nhà anh Châu và chị Trâm để uống vài chai, khá ái náy (và anh chị có chút ý trách hờn rất phải) vì không nán lại được lâu. Đành hẹn dịp sau vậy.
Sáng Chúa Nhật lại đi Lễ 11h00, nghe cha xứ nhắc đến Lễ Giỗ Thánh Tôma Tông Đồ (Thứ Ba tuần trước) và nhắc nhở mọi người sống theo Đức Mến (Charity). Tôi lập tức nhận ra, tại thành phố Thánh Tôma này, tôi đã được chứng kiến hai tấm gương của Đức Mến từ hai gia đình Kitô hữu người Việt. Quí vị ấy đã không do dự chia sẻ ơn phúc của quí vị cho những kẻ xa lạ. Xin Chúa bồi đắp niềm ơn phúc tràn đầy thêm cho quí vị. †