Cha Giuse Nguyễn Thái, giáo phận Orange, giảng về chủ đề “Tha Thứ” trong dịp Tĩnh Tâm Mùa Chay:
Đâu là sự khác biệt giữa hai cái chết, một cái chết của người lính cộng sản và một cái chết của các thánh tử đạo Việt Nam? Đâu là sự khác biệt khi … cả hai cùng nằm xuống cho một lý tưởng? … Người lính cộng sản có thể chết đi vì họ bảo vệ cái lý tưởng cộng sản chủ nghĩa của họ. Và thậm chí có người cộng sản đã nằm xuống để bảo vệ quê hương, chống lại quân xâm lược. Cũng vậy, khi một thánh nhân bị chết, thì họ cũng chết vì một lý tưởng, vì một niềm tin, mà họ muốn dùng mạng sống của mình để bảo vệ lý tưởng và niềm tin ấy. Nếu xét về phương diện trên, thì chúng ta có thể nói rằng, cái chết của cả hai đều có giá trị gần như nhau, cùng có một mục đích là chết vì lý tưởng mà mình theo đuổi. Thế nhưng, họ thật khác nhau, một trời một vực…Người cộng sản, trước khi họ nhắm mắt, họ sẽ nói với người đồng chí của họ đại ý như thế này: anh hãy cầm súng và trả thù cho tôi. Một vị thánh tử đạo khi nằm xuống, ngài sẽ nói với anh chị em mình đại khái như thế này: Xin anh chị hãy tha thứ cho người đã hãm hại tôi, vì tôi đã tha thứ cho họ.
Thánh nhân là người tha thứ cho kẻ hại mình, vô điều kiện. Họ hiểu rằng “tha thứ” hoàn thành sứ mạng làm người một cách hoàn hảo hơn và giá trị hơn, bởi vì các thánh tử đạo bước theo con đường của Chúa Giêsu.
Từ trên thập giá, khi những kẻ thù của ngài ở dưới đang còn giận dữ đưa những quả đấm lên, đang reo hò, trong hận thù, oán ghét, thì Chúa Giêsu đã thốt lên: Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm.
(phần 2, thì thời ~10:20)
Tại sao người ở hiền mà lại chẳng được gặp lành? Tại sao người thiện tâm lại mãi chịu khốn khổ trong khi kẻ ác nhân lại được sống ung dung tự tại ngoài vòng pháp luật? Phải chăng Tạo Hóa đang muốn dạy ta về hai chữ “thứ tha”?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét