Diễn biến của hôm qua (Thứ Tư) tại Tòa Thượng Thẩm Ontario (chi nhánh Toronto) …
Mọi thủ tục được lập lại cho một vụ án khác. Lần này, tên tôi được gọi trong nhóm 22 người đầu tiên (20 + 2 người thẩm định) và thủ tục “loại trừ” (challenge for cause) được bắt đầu.
Mỗi bồi thẩm viên được gọi lên bục đều phải tuyên thệ và được hỏi một câu hỏi thẩm định giống nhau: đại ý muốn biết bồi thẩm viên tương lai có kỳ thị với sắc tộc X hay không. Dựa trên từng câu trả lời, người thẩm định sẽ quyết định chấp nhận hay không chấp nhận người này vào bồi thẩm đoàn. Sau khi thẩm định viên chấp nhận, thì luật sư hai bên sẽ có cơ hội từ chối (“challenge”) bồi thẩm viên này.
Mách nhỏ với bạn, nếu bạn sống ở Canada và có dịp đi nghĩa vụ bồi thẩm đoàn, và nếu cố tình muốn bị bác, thì khi họ hỏi bạn có kỳ thị sắc tộc hay không, bạn cứ trả lời thế này: “Tôi không kỳ thị, nhưng tôi sẽ không bao giờ cưới một cô gái thuộc sắc tộc X”. Hehee…
Trở lại phòng đợi chung để chờ phục vụ cho vụ án khác, tôi mở laptop vừa đợi vừa làm việc được hơn 2 tiếng đồng hồ, đến 16h00 thì bác nhân viên đến bảo: được phép về, và là, họ sẽ không cần đến chúng tôi trong hai ngày còn lại của tuần. Thế là nhiệm vụ bồi thẩm đoàn của tôi kết thúc tại đây, và sẽ được miễn nghĩa vụ trong 3 năm tới. Mừng vì được rảnh một món nợ. Tiếc vì không được tham dự thêm vào giai đoạn thú vị hơn của công tác bồi thẩm đoàn: phiên xét xử. Dịp khác vậy. Và hy vọng họ lại không hỏi tôi có kỳ thị hay không, kẻo lại bị hiểu nhầm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét