Mấy tuần gần đây, dư luận đã dễ đưa bác Harold Camping lên hàng tiếng tăm nhất nhì thế giới. Tham khảo thêm hai bài phản biện của bác Jimmy Akin của mạng catholic.com (ở đây và đây) về lời tiên đoán tận thế của bác Camping.
Người ta “tính toán” về ngày tận thế, ngay cả khi chính Chúa Giêsu đã tuyên bố “không ai biết được ngày hay giờ, ngoại trừ Đức Chúa Cha” (Mark 13:32), chẳng khác nào lúc xưa tôi đã từng táy máy về trò bói toán. Dường như nó gắng liền với tội kiêu ngạo của tổ tiên, khi Chúa Giêsu phán “đừng ăn quả cấm, kẻo phải chết”, và ta đã ngang bướng trả lời bằng hành động, rằng “ta sẽ không chết”. Càng tai hại hơn, khi người ta lý luận rằng “Thánh Kinh bảo chi tiết rằng ngày đó sẽ tận thế; và nếu đến ngày đó không có gì xãy ra, thì Thiên Chúa đã nói dối.” Người ta thà cho rằng kẻ khác sai, ngay cả khi kẻ ấy chính là Đấng Toàn Năng, hơn là tự nhận mình sai.
Sư thật là, “tận thế” vẫn đến hằng ngày đối với 154,000 người trên thế giới (nguồn: bspcn.com - 20 things that happen in 1 minute).
Ngẫm lại, sự kiện mà thỉnh thoảng có người hô hào “tận thế” cũng không hẳn hoàn toàn xấu. Vì, nếu có người do vụ này mà trở nên bần cùng, thì đó cũng là một dịp may cho họ, bởi cuộc sống khó nghèo cũng có cái phúc của nó. Nhân loại dễ ngủ quên trong hoan lạc, và cần được nhắc nhở rằng trần đời này thoáng rồi sẽ qua.
Dường như, tùy theo niềm tin, người ta có hai lối ứng xử khi biết rằng mình sắp chết:
- tận hưởng cho hết những gì thế gian này cống hiến,
- tận hiến tất cả khoảng thời gian còn lại cho người thân và cho tha nhân.
Hy vọng rằng, khi đã tận dụng phương kế 1, thì sự khoan dung vô bờ của Thiên Chúa sẽ chừa cho chúng ta còn chút ít thời gian và nghị lực để bắt tay ngay vào phương kế 2.
Quan điểm của kẻ mộ đạo: sống như thể hôm nay là ngày tận thế. Và, lập tức, tâm tư này dẫn đến nghi vấn kia: nếu hôm nay tận thế, tôi sẽ được lên Thiên Đàng hay sẽ xuống Hỏa Ngục? Câu trả lời gián tiếp: nếu chết hôm nay mà tôi sa Hỏa Ngục, thì cho dù có được sống thêm ngàn năm nữa tôi cũng sẽ chẳng làm được gì khác hơn. Cho nên, mỗi sớm mai thức dậy mà vẫn còn thoi thóp thở, thì đã đủ cớ để thầm cảm ơn Tạo Hóa đã còn chừa cho tôi thêm cơ hội để hoán cải.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét