Mấy tuần qua bị khách hàng đì bạo. Ông sếp tôi dường như cũng bị chà đạp đến hết mức kháng cự, nên ông đã mở toang cánh cửa cho thác lũ ào tràn đến tôi, mặc cho họ soi mói đến độ một chuyên viên có chút tự trọng sẽ dễ bị chạm danh dự nghề nghiệp. Không biết đây có phải là lý do khiến anh bạn đồng nghiệp của tôi đã từ chối không đi chuyến này. Quan điểm của tôi: không phải tôi không có lòng tự trọng, nhưng…
Bác nghĩ tôi kém trình độ thì mời bác ngồi xem. Mời bác quan sát từng chướng ngại tôi phải nhảy qua trong dự án của bác. Tôi sẽ giải thích từng dòng lệnh của tôi cho bác nghe, và tôi sẽ hỏi bác rằng, bác có đề nghị nào để cải tiến nó hơn không? Bác muốn giựt lấy áo khoác của tôi thì tôi dâng luôn cho bác manh áo lá vậy. Rồi thì bác sẽ hiểu rằng … tôi kém trình độ thật. :-)
Hôm kia, lái xe 5 tiếng đồng hồ về hướng nam để ngồi hai ngày viết code trước mặt khách hàng trong hoàn cảnh truy cập Internet ở tốc độ dial-up. Trên đường đi, đã chuẩn bị tinh thần cho họ xé xác mình.
Tối hôm qua, vẫn còn sống sót để lái xe về nhà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét