Thánh Kinh chép rằng, có người luật sư đến thử thách Chúa Giêsu, hỏi rằng, “Tôi phải làm gì để được sự sống muôn đời?” Chúa Giêsu hỏi lại rằng, “Sách Luật đã chép gì?” Luật sư thưa, “rằng hãy yêu mến Đức Chúa Trời hết lòng, kết sức, hết tâm hồn, và hết cả trí khôn của bạn; và hãy yêu mến người hàng xóm như yêu chính mình”. Tiếp theo, Luật sư hỏi, “Nhưng, ai là người hàng xóm của tôi?” Và, từ gợi ý đó, Chúa Giêsu kể chuyện dụ ngôn Người Samaria Nhân Lành. Thời bấy giờ, người Samaria bị dân Do Thái coi là phường tội lỗi, là cặn bã của xã hội, bởi họ mê tín, thờ phượng giả thần, và bị coi là giống ngoại lai bởi họ kết hôn với người ngoại tộc. Quả là giữa thiện có ác, và trong ác lại có thiện. Bài học này khuyên răn về sự kỳ thị.
Bài giảng của Đức Ông Eric Barr thật hay, đáng đọc trọn bài để hiểu hết ý. Dưới đây tôi chỉ trích đoạn một phần:
Chúng ta thường quên ai là người đang kể chuyện: đó là Chúa Giêsu. Và Ngài như muốn nói, rằng Người Samari Nhân Lành kia chính là Ngài. Chúa Giêsu muốn nói, “Ta đã đến thế gian với một sứ điệp mới về tình thương và hòa bình, nhưng anh em lại xua đuổi ta. Đối với anh em, ta là người Samari kia. Nhưng ta đến thế gian để cứu vớt nhân loại, là người du khách trong câu chuyện kia, đang đi ngược đường trong hành trình cuộc sống, xa dần với Đức Chúa Trời là Cha ta, và ngày càng tiến gần đến hiểm nguy. Mỗi người trong các anh em đều đã bị thương như người du khách kia, và như người Samari nọ, ta, Giêsu, kẻ từng bị anh em xua đuổi, đã tìm thấy anh em đang cận kề sự chết, và đã đến để cứu anh em.”“Hãy làm như ta làm”—Chắc chắn hàm ý ở đây không phải là những gì Chúa đã làm, tôi có thể làm được—Chúa có quyền kết tội, còn tôi thì không đủ khả năng. Nhưng đây nói về lòng thương người vô điều kiện—cái này tôi có thừa khả năng. Tôi thường xúc phạm đến Chúa luôn, nhưng Chúa vẫn thương tôi, vẫn thường luôn dẫn dắt, linh hướng cho tôi; bằng chứng là tâm hồn tôi vẫn còn luôn thao thức về Ngài. Thế thì tôi cũng nên yêu thương những người đã xúc phạm đến tôi chớ? Tôi có chút phân vân: về sự cân nhắc không đồng đều. E rằng người quen sẽ nói: “Ta đã làm ơn cho ngươi bấy lâu nay, nhưng ta không thấy ngươi thương lo cho ta chút nào. Mà ngươi lại thương lo cho người dưng kẻ lạ kia, là những kẻ đã từng bức hại ta.” Và tôi sẽ nói: “những gì người đã thương lo cho tôi, Trời Đất sẽ trả công bội hậu cho người, đó là điều tôi tin chắc.” Còn một điều nữa tôi tin chắc: Quá trình tập tành thương lo cho kẻ lạ đã dạy cho tôi biết thế nào để thương lo cho người quen cho tốt hơn. Vấn đề là: người sẽ có chừa cho tôi chút cơ hội để báo ơn hay không?
…
Và rồi Chúa Giêsu nói, “Hãy đi và làm như vậy”. Tức là, Ngài bảo chúng ta, “Anh em đã biết đức tin dạy mình phải làm gì, giờ thì hãy sống đời đức tin ấy. Anh em là Hội Thánh, [là thân thể của ta,] hãy làm như ta làm! Ta đã chỉ đạo cho anh em. Anh em đừng chỉ hiểu đạo thôi, mà còn hãy sống đạo.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét